Chỉ còn vài ngày nữa, câu học trò lớp 12 Lê Võ Đình Duy – trường THPT Chuyên Lê Khiết sẽ giống như hàng trăm ngàn em học sinh khác bước vào kỳ thi THPT Quốc gia 2021. Nhưng chỉ vì căn bệnh ung thư xương quái ác, Duy đã tạm gác lại giấc mơ đại học để tìm kiếm cho mình cơ hội được sống tiếp.
Sinh ra và lớn lên trong một gia đình thuần nông ở xã Nghĩa Thuận, huyện Tư Nghĩa, tỉnh Quảng Ngãi, lại là anh cả trong gia đình, Duy dự định sau khi học hết lớp 12 em sẽ thi vào trường Học viện Kỹ thuật Quân sự để thỏa mãn đam mê, đồng thời giúp cha mẹ em đỡ gánh nặng chi phí học tập.
Nhưng rồi những cơn đau nhức ở đầu gối chân trái bắt đầu xuất hiện vào cuối tháng 2/2021, trải qua vô số lần vào viện từ Quảng Ngãi, Đà Nẵng đến TP.HCM, các bác sĩ vẫn chưa tìm được đáp số cho khối u đang dần hiện hữu trong cơ thể của cậu học trò 18 tuổi. Đến lần lấy mẫu sinh thiết vào đầu tháng 6, bác sĩ kết luận: Duy mắc ung thư xương, cần phải nhập viện gấp để điều trị.
Từ Đà Nẵng vào Sài Gòn chữa trị, 3 tuần qua, 2 cha con chú Rạng phải sống nhờ phòng trọ của một người bà con ở đường Sinco (phường Bình Trị Đông B, quận Bình Tân) để chờ ngày đưa con trai đi nhập viện.
(toàn cảnh căn trọ nhỏ của hai cha con khi vào Sài Gòn chữa trị)
(nói đến căn bệnh của con, chú Rạng bật khóc)
“Nó chưa thi xong 12 thì đã mắc bệnh, chú cứ nghĩ con mình sẽ bình thường, mấy lần ra vào viện, các bác sĩ cũng động viên chắc là u lành thôi, có ai ngờ đâu nó lại dính phải”, vừa nói, chú Rạng quay sang nhìn Duy, ôm mặt khóc nức nở.
Có lẽ trong tâm thức của cậu học trò lớp 12, em cứ nghĩ lần thứ 3 vô lại TP.HCM, kết quả bệnh tình của em sẽ khả quan hơn, chỉ là khối u lành để em kịp về quê thi tốt nghiệp. Nào ngờ, bao dự định, ước mơ phút chốc tan vỡ khi bác sĩ xác định em mắc ung thư xương.
” Lúc em về nhà, tim em đập nhanh, em mệt và lo lắm. Nhưng thấy ba em khóc, rồi mẹ em ở quê cũng khóc, em không muốn mình lại yếu đuối”, Duy vừa dứt lời, chú Rạng liền nói tiếp:
“Em nó động viên chú không sao đâu ba, má đừng khóc, bình tĩnh, con không phải u ác đâu, nó còn căn dặn má nó ở quê đi đứng cho cẩn thận, phải giữ sức khỏe để lo cho em trai. Nhìn nó ốm yếu nhưng ý chí cứng rắn lắm”.
Cơn đau nhức hành hạ cũng không làm cậu học trò nản chí
(khi những cơn đau nhức ập tới, Duy đều cố gắng chịu đựng)
“Lúc trước em được 54kg, xong giờ còn 46kg thôi. Em mê đá banh lắm, chơi từ nhỏ luôn. Em mong mình khỏe lại, có thể đi học đại học, rồi đá banh nữa. Cứ hi vọng thôi ạ”, Duy cố gượng ngồi dậy, tâm sự.
“Trước khi em vào thành phố, cô giáo chủ nhiệm với các bạn tới nhà để động viên, em nghĩ mình chỉ u lành thôi, các bác sĩ ở BV Ung bướu Đà Nẵng cũng động viên em như vậy. Em bỏ lỡ kỳ thi tốt nghiệp THPT Quốc gia 2021, em cũng không biết có được xét tốt nghiệp hay không. Nếu có cơ hội thì năm sau em sẽ quay lại để thi đại học, em vẫn mong em sẽ được tiếp tục đến trường”, Duy nói.
(nụ cười gắng gượng của Duy như xóa nhòa từng cơn đau nhức,càng cho thấy sự quyết tâm, kiêng cường của em)
Do ảnh hưởng của dịch Covid-19, việc đi lại, về quê của 2 cha con Duy cũng gặp bất cập. Ngoài việc lo lắng về bệnh tình của Duy, vấn đề kinh phí chữa trị cũng khiến chú Rạng suy nghĩ.
“Trước đây khi em chưa bệnh thì chú làm thợ mộc, rồi làm nông, cô thì đi rửa chén, làm tạp vụ ở ngoài TP. Quảng Ngãi, ai kêu gì làm đó. Cả hai vợ chồng đều bệnh, rồi được nhà nước hỗ trợ 60 triệu để gom góp cất cái nhà, mấy năm trời làm lụng trả nợ, giờ con bệnh tật bất chợt chỉ biết đi mượn. Dù thế nào cũng phải cứu con, chú tính rồi, nếu hết tiền thì chú cầm cố cái nhà, bằng mọi giá phải cứu em nó”, chú Rạng nuốt nước mắt.
” Ba đừng khóc, con sẽ ổn mà” – Câu nói đầy nghị lực của Duy khiến mọi người càng tin rằng em sẽ đủ mạnh mẽ để vượt qua tất cả, chiến thắng bệnh tật và tiếp tục với những lước mơ, hoài bão của mình.
(nguồn: kênh14)